Thứ Hai, 9 tháng 4, 2007

Tui - Mobilephone










































Calendar Girl - Neil Sedaka


I love, I love, I love, My Calendar girl...
Yeah... Sweet Calendar girl
I love, I love, I love, My Calendar girl...
Each and everyday of the year...

January ! You start the... year off fine

February ! You're little.. valentine

March ! I'm gonna march you... down the aisle

April ! You're the easter bunny... with a smile

Yeah! yeah! my heart's in a whirl...
I love, I love, I love my little calendar girl everyday...
...Everyday... of the year...

May ! maybe if I ask your... dad and mum

June ! they let me take you to the... junior prom

July ! I light the firecracker... on the globe

August ! when you're on the beach you ...Steal the show

(Yeah! yeah! my heart's in a whirl...
I love, I love, I love my little calendar girl everyday...
...Everyday... of the year...)

September ! light the candles at your sweet Sixteen

October ! Romeo and a Juliet a... halloween

November ! I'll be thankful you... belong to me

December ! you're the present b'neath... my christmas tree

Yeah! yeah! my heart's in a whirl...
I love, I love, I love my little calendar girl everyday...
...Everyday... of the year...

I love, I love, I love, My Calendar girl...
Yeah... Sweet Calendar girl...

I love, I love, I love, My Calendar girl...
Yeah... Sweet Calendar girl...

Thứ Năm, 5 tháng 4, 2007

Metallica - Unforgiven II

Lay beside me, tell me what they've done

Speak the words I wanna hear, to make my demons run

The door is locked now, but it's open if you're true

If you can understand the me, than I can understand the you

Lay beside me, under wicked sky

The black of day, dark of night, we share this paralyze

The door cracks open, but there's no sun shining through

Black heart scarring darker still, but there's no sun shining through

No, there's no sun shining through

No, there's no sun shining...

What I've felt, what I've known

Turn the pages, turn the stone

Behind the door, should I open it for you....

What I've felt, what I've known

Sick and tired, I stand alone

Could you be there, 'cause I'm the one who waits for you

Or are you unforgiven too?

Lay beside me, this won't hurt I swear

She loves me not, she loves me still, but she'll never love again

She lay beside me, But she'll be there when I'm gone

Black heart scarring darker still, yes she'll be there when I'm gone

Yes, she'll be there when I'm gone

Dead sure she'll be there...

What I've felt, what I've known

Turn the pages, turn the stone

Behind the door, should I open it for you....

What I've felt, what I've known

Sick and tired, I stand alone

Could you be there, 'cause I'm the one who waits for you

Or are you unforgiven too?

Lay beside me, tell me what I've done

The door is closed, so are you're eyes

But now I see the sun, now I see the sun

Yes now I see it

What I've felt, what I've known

Turn the pages, turn the stone

Behind the door, should I open it for you....

What I've felt, what I've known

Sick and tired, I stand alone

Could you be there, 'cause I'm the one who waits,

The one who waits for you....

Oh what I've felt, what I've known

Turn the pages, turn the stone

Behind the door, should I open it for you.... (So I dub thee unforgiven....)

Oh, what I've felt....

Oh, what I've known....

I take this key (never free...)

And I bury it (never me...) in you

Because you're unforgiven too....

Never free....

Never me....

'Cause you're unforgiven too....

Oh.....

Catalogue - Vinaduct System


Thứ Ba, 13 tháng 3, 2007

Ngọc Lục Bảo





















Từ rất lâu rồi, Emerald - Ngọc lục bảo - luôn được mọi người yêu mến vì nó là một trong những loại đá quí tạo nên sự quyến rũ cho nữ giới cũng như sự sang trọng cho những ai sở hữu nó. Nhưng bản thân Ngọc lục bảo thì không như vậy, nó mặc cảm vì không có vẻ kiêu sa của hồng ngọc, hay vẻ thùy mị của ngọc trai. Bên cạnh đó, nó thấy rằng ít ai có thể đeo nó khi đến dự những buổi tiệc quan trọng vì màu sắc của nó rất kén chọn trang phục và dáng người. Chính vì thế mà ngày này qua ngày khác, sự tự ty càng lớn dần, cho đến một ngày nó bị người ta lãng quên thật sự khi người ta nhận thấy nó không còn tỏa sáng và cũng giống như những thứ đá có màu sắc khác. Một thứ đá rất đơn thuần và không có điểm gì nổi bật. Nó dần bị đào thải và bị ném xuống suối để sống cuộc sống của đá cuội: lặng lẽ và cô đơn.





Rồi một ngày nọ, có một người thanh niên rất phong độ ( tại sao lại không phải là tôi chứ? ) ghé ngang con suối nhỏ - nơi mà Ngọc lục bảo đang sống. Bất chợt, người thanh niên dừng lại, chàng ngồi cạnh bờ suối và suy nghĩ xa xăm. Chàng bỗng nhiên tâm sự một mình: Câu chuyện rất lãng mạn về chàng và một nàng công chúa xinh đẹp, thông minh và có một trái tim rất lương thiện. Tiếng lành đồn xa, chàng - hoàng tử của nước láng giềng đã lặn lội đường xa tìm đến. Chàng yêu công chúa từ cái nhìn đầu tiên nhưng công chúa không muốn lấy hoàng tử vì nàng đang đợi người mang món quà sinh nhật đến cho nàng như lời tiên đoán của bà tiên đỡ đầu: "Người ấy sẽ là chồng của công chúa vì người ấy sẽ trao cho công chúa một món quà mang đến một vẻ đẹp huyền bí và sang trọng vào bậc nhất. Nó mang đến một chút bí ẩn và quyền lực cho những ai sở hữu nó. Đó chính là một hòn đá với màu sắc rất riêng mà chỉ có thể tồn tại trong truyền thuyết...một hòn đá mang đến hạnh phúc." Sinh nhật lần thứ 18 sắp đến và công chúa đã chờ đợi người ấy quá lâu ( rõ ràng là không phải tôi rồi ), nàng không thể từ bỏ sự mong đợi của mình vào phút cuối. Nhưng công chúa cũng rất yêu hoàng tử..........làm sao đây ?...Cuối cùng, công chúa lâm bệnh nặng mà không thuốc thang nào hiệu nghiệm. Nàng ốm liệt giường và bất tỉnh cả tuần lễ nay. Hoàng tử rất đau khổ vì ngày ngày phải nhìn thấy vẻ mặt công chúa ngày càng xanh xao. Cuối cùng, chàng quyết định ra đi tìm hòn đá ấy vì chỉ có hòn đá ấy mới mang lại hạnh phúc cho công chúa, mặc dù biết rằng sau khi tìm thấy hòn đá ấy thì công chúa sẽ lấy một người khác và hoàng tử sẽ thua cuộc. Nhưng không còn cách nào khác, thà hi sinh mình chứ chàng không muốn nhìn thấy công chúa chết. Vậy là chàng đã ra đi, chàng đi đã rất lâu mà vẫn không tìm thấy thứ đá ấy. Cuối cùng, chàng gần như kiệt sức và số phận đã đưa chàng đến con suối nhỏ này. Nghe câu chuyện cảm động ấy tự nhiên hòn đá chảy nước mắt. Hòn đá cũng biết khóc vì nó có linh tính. Không biết nó khóc bao lâu nhưng nước mắt của nó đã cuốn trôi bao nhiêu rong rêu lâu nay bám trên người nó để lộ ra những đường nét sắc sảo trên cơ thể nó. Dưới làn nước trong xanh, mát lạnh, vẻ đẹp của nó tỏa sáng lấp lánh và tinh khiết hơn bao giờ hết. Bất chợt, hoàng tử nhìn thấy nó làm người rất đỗi ngạc nhiên khi nhìn thấy một hòn đá với màu sắc kì lạ như vậy, người bước xuống suối và đến gần nó, chàng nhặt nó lên, ngắm nghía và chàng nhận ra đó chính là hòn đá mà công chúa chờ đợi. Ngay lập tức, hoàng tử mang nó về kinh đô, chàng giao nó cho một người thợ kim hoàn giỏi nhất để gọt giũa lại. Mấy ngày chịu đựng đau đớn đã qua, cuối cùng, Ngọc lục bảo đã về lại với chính mình, về lại với vẻ đẹp gần như hoàn hảo khi xưa. Nó được hoàng tử đem đến tặng cho công chúa. Rất khẽ, công chúa mở mắt ra, nàng nhìn thấy hòn đá ngay ngày sinh nhật của mình, nàng mỉm cười vì tấm lòng của hoàng tử, nàng khỏi bệnh ! Một tuần lễ sau, hai người tổ chức một lễ cưới rất đẹp và trang trọng. Công chúa không hề đeo bất kì trang sức nào ngoài chiếc nhẫn có đính một viên ngọc lục bảo. Ngọc lục bảo rất tự hào vì nó chính là món trang sức quí giá nhất được công chúa trân trọng đến thế.





Ngay phút giây trọng đại nhất, bà tiên đỡ đầu xuất hiện, bà chúc công chúa một lời chúc cho hạnh phúc của hai người. Đoạn, bà đặt tay lên viên ngọc lục bảo và nói: "Không phải thời gian làm người ta lãng quên ngươi, Ngọc lục bảo! Mà ngươi bị lãng quên vì ngươi không cố gắng tự làm mình tỏa sáng. Ngươi biết không, ngươi là một tạo vật của Thượng Đế. Không có một thứ gì Thượng Đế tạo ra lại vô dụng cả, ngươi quá tự ty và chính sự tự ty khiến ngươi không nhìn thấy cái đẹp trong chính ngươi. Có thể với người này ngươi không là gì cả nhưng với người khác ngươi lại có một ý nghĩa to lớn...và sự thật đã chứng minh điều đó".





Nói xong, bà tiên biến mất, nhưng ngọc lục bảo đã suy nghĩ rất nhiều. Từ đó, Ngọc lục bảo đã luôn tỏa sáng với một vẻ đẹp rất riêng, không lẫn lộn với bất kì thứ đá quí nào và nó đã được trân trọng cho đến ngày nay.





(Từ bài viết của 1 người quen)

Thứ Hai, 5 tháng 2, 2007

Zhao Wei - Li Bie De Che Zhan (Romance in the Rain)